Read the following passage and mark the letter A, B, C or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions.
In most discussions of cultural diversity, attention has focused on visible, explicit aspects of culture, such as language, dress, food, religion, music, and social rituals. Although they are important, these visible expressions of culture, which are taught deliberately and learned consciously, are only the tip of the iceberg of culture. Much of culture is taught and learned implicitly, or outside awareness. Thus, neither cultural insiders nor cultural outsiders are aware that certain “invisible” aspects of their culture exist.
Invisible elements of culture are important to us. For example, how long we can be late before being impolite, what topics we should avoid in a conversation, how we show interest or attention through listening behaviour, what we consider beautiful or ugly- these are all aspects of culture that we learn and use without being aware of it. When we meet other people whose invisible cultural assumptions differ from those we have learned implicitly, we usually do not recognize their behaviour as cultural in origin.
Differences in invisible culture can cause problems in cross-cultural relations. Conflicts may arise when we are unable to recognize others’ behavioural differences as cultural rather than personal. We tend to misinterpret other people’s behaviour, blame them, or judge their intentions or competence without realizing that we are experiencing cultural rather than individual differences.
Formal organizations and institutions, such as schools, hospitals, workplaces, governments, and the legal system are collection sites for invisible cultural differences. If the differences were more visible, we might have less misunderstanding. For example, if we met a man in a courthouse who was wearing exotic clothes, speaking a language other than ours, and carrying food that looked strange, we would not assume that we understood his thoughts and feelings or that he understood ours. Yet when such a man is dressed similarly to us, speaks our language, and does not differ from us in other obvious ways, we may fail to recognize the invisible cultural differences between us. As a result, mutual misunderstanding may arise.
What is the main purpose of the passage?
A. To point out that much of culture is learned consciously.
B. To describe cultural diversity.
C. To explain the importance of invisible aspects of culture.
D. To explain why cross-cultural conflict occurs.

Đáp án C

Đáp án C
Mục đích chính của đoạn văn là gì?
A. Chỉ ra rằng phần đa văn hoá được chủ tâm tiếp thu.
B. Mô tả sự đa dạng văn hoá.
C. Giải thích tầm quan trọng của các khía cạnh vô hình trong văn hoá.
D. Giải thích tại sao mâu thuẫn văn hoá xảy ra.
Trong đoạn 1, tác giả giới thiệu về những khía cạnh vô hình trong văn hoá và từ đoạn 2 với câu chủ đề: “Invisible elements of culture are important to us.” tác giả đi sâu vào giải thích tầm quan trọng của chúng, đồng thời đưa ra những ví dụ, dẫn chứng để chứng minh luận điểm của mình.
The word “deliberately” in bold in paragraph 1 is closest in meaning to _______.
A. slowly
B. accurately
C. intentionally
D. randomly

Đáp án C

Đáp án C
Từ “deliberately” in đậm trong đoạn 1 gần nghĩa nhất với _________
A. chậm, từ từ
B. chính xác
C. có chủ ý
D. ngẫu nhiên
Deliberately = intentionally (adv): chủ tâm, có chủ ý từ trước
The phrase “the tip of the iceberg” in paragraph 1 means that ___________.
A. most aspects of culture cannot be seen
B. we usually focus on the highest forms of culture
C. other cultures seem cold to us
D. visible aspects of culture are learned in formal institutions

Đáp án A

Đáp án A
Cụm “the tip of the iceberg” trong đoạn 1 có nghĩa ______
A. phần lớn khía cạnh văn hoá không thể nhìn thấy
B. chúng ta thường chỉ chú trọng hình thức tối cao của văn hoá
C. các văn hoá khác có vẻ xa cách, lạnh lung với chúng ta
D. các khía cạnh bề nổi được tiếp thu qua các cơ quan chính quy
The tip of the iceberg: phần nổi tảng băng trôi.
Nguyên lý này nói đến những thứ ta dễ nhận thấy được chỉ là phần nổi của một sự vật, sự việc. Còn phần lớn hơn, quan trọng hơn lại là phần chìm, không nhận thấy được.
Tác giả có ý muốn nói phần lớn khía cạnh văn hoá là phần chìm mà ta không nhận thấy được.
Which of the following was NOT mentioned as an example of invisible culture?
A. How people express interest in what others are saying
B. How late is considered impolite
C. What topics to avoid in conversation
D. What food to eat in a courthouse

Đáp án D

Đáp án D
Điều nào sau đây không được đề cập đến như một ví dụ về văn hoá vô hình?
A. Cách người ta thể hiện sự hứng thú với điều người khác nói.
B. Muộn bao lâu thì bị coi là bất lịch sự.
C. Chủ đề nào nên tránh trong các cuộc trò chuyện.
D. Đồ ăn nào nên ăn trong toà án.
Câu 2 đoạn 2: “For example, how long we can be late before being impolite, what topics we should avoid in a conversation, how we show interest or attention through listening behavior…”
Như vậy dễ thấy cả A, B, C đều được đề cập. Chỉ có D sai.
The word “those” in paragraph 2 refers to__________.
A. invisible cultural assumptions
B. people from a different culture
C. topics that should be avoided in conversation
D. people who speak a different language

Đáp án A

Đáp án A
Từ “those” ở đoạn 2 nói đến _________
A. quan niệm văn hoá vô hình
B. những người từ nền văn hoá khác
C. chủ đề nên tránh khi trò chuyện
D. người nói ngôn ngữ khác
“When we meet other people whose invisible cultural assumptions differ from those we have learned implicitly, we usually do not recognize their behaviour as cultural in origin.”
(Khi gặp người có quan niệm văn hoá vô hình khác những gì mình quan niệm, ta thường không xem hành vi của họ là thứ thuộc về văn hoá.)
Như vậy those là thay thế cho cụm invisible cultural assumptions.
It can be inferred from paragraph 3 that conflict results when ___________.
A. one culture is more invisible than another culture
B. people compete with those from other cultures
C. some people recognize more cultural differences than others
D. people think cultural differences are personal

Đáp án D

Đáp án D
Có thể suy ra từ đoạn 3 rằng mâu thuẫn xảy ra khi___________
A. văn hoá này khó nhận biết hơn văn hoá kia
B. người ta ganh đua với người từ nền văn hoá khác
C. vài người nhận biết nhiều khác biệt trong văn hoá hơn người khác
D. người ta đánh đồng khác biệt văn hoá với khác biệt quan điểm cá nhân
Câu 2 đoạn 3: “Conflicts may arise when we are unable to recognize others’ behavioural differences as cultural rather than personal.”
(Mâu thuẫn có thể xảy ra khi chúng ta không xem khác biệt trong cách hành xử của người khác như một đặc tính về văn hoá mà coi nó như vấn đề cá nhân.)
The author implies that institutions such as schools and workplaces ________.
A. reinforce invisible cultural differences
B. are aware of cultural differences
C. share a common culture
D. teach their employees about cultural differences

Đáp án A

Đáp án A
Tác giả nói rằng những nơi như trường học hay cơ quan làm việc ________.
A. củng cố khác biệt vô hình trong văn hoá
B. nhận biết được khác biệt văn hoá
C. cùng có chung một văn hoá
D. dạy cho nhân viên về khác biệt văn hoá
Câu đầu đoạn cuối: “Formal organizations and institutions, such as schools, hospitals, workplaces, governments, and the legal system are collection sites for invisible cultural differences.”
(Các cơ quan tổ chức chính quy như trường học, bệnh viện, cơ quan làm việc, chính phủ và hệ thống pháp lý là nơi quy tụ những khác biệt vô hình trong văn hoá.)
Which of the following would most likely result in misunderstanding?
A. Strange behaviour from someone speaking a foreign language
B. Learning about our own culture in school
C. Strange behaviour from someone speaking our language
D. Unusual food being cooked by foreign visitors

Đáp án C

Đáp án C
Điều nào sau đây dễ có khả năng gây hiểu nhầm nhất?
A. Hành vi kì lạ từ ai đó nói ngôn ngữ khác mình.
B. Học về văn hoá của mình tại trường học.
C. Hành vi kì lạ từ ai đó nói chung ngôn ngữ.
D. Thức ăn lạ miệng được nấu bởi du khách nước ngoài.
Đoạn cuối bài viết: “If the differences were more visible, we might have less misunderstanding. For example, if we met a man in a courthouse who was wearing exotic clothes, speaking a language other than ours, and carrying food that looked strange, we would not assume that we understood his thoughts and feelings or that he understood ours. Yet when such a man is dressed similarly to us, speaks our language, and does not differ from us in other obvious ways, we may fail to recognize the invisible cultural differences between us. As a result, mutual misunderstanding may arise.”
Ý chính: Khi sự khác biệt rõ ràng ngay từ đầu chúng ta ít hiểu nhầm hơn. Ví dụ một người có bề ngoài khác mình, nói ngôn ngữ khác mình thì ta sẽ không cho là mình hiểu được anh ta hay anh ta hiểu được mình. Nhưng nếu một người vẻ ngoài có vẻ không khác, lại nói chung ngôn ngữ thì ta sẽ cho rằng mình hiểu được anh ta. Tuy nhiên, quan niệm mới là cái quyết định hành vi, do đó dù cho vẻ ngoài giống nhưng quan niệm vô hình lại khác biệt thì mâu thuẫn từ đó sẽ dễ dàng xảy ra.
Dịch bài
Ở phần lớn các buổi hội thảo về đa dạng văn hoá, người ta chỉ chú trọng bề nổi văn hoá, như ngôn ngữ, trang phục, ẩm thực, tôn giáo, âm nhạc, và các nghi lễ. Tuy chúng quan trọng, nhưng những dấu hiệu văn hoá rõ ràng này, được chủ tâm truyền thụ và tiếp thu, chỉ là bề nổi của văn hoá. Phần đa văn hoá hoàn toàn được truyền thụ và tiếp thu một cách vô thức. Như vậy, dù thuộc nền văn hoá đó hay không, người ta cũng không nhận thức được những khía cạnh văn hoá vô hình này tồn tại.
Những thành tố vô hình của nền văn hoá rất quan trọng. Ví dụ, muộn bao lâu là có thể chấp nhận được mà không bị đánh giá là bất lịch sự, chủ đề nào nên tránh trong các cuộc trò chuyện, chúng ta thể hiện sự hứng thú ra sao qua cách lắng nghe, thế nào được xem là đẹp hay xấu – tất cả đều là những khía cạnh văn hoá chúng ta tiếp thu và sử dụng trong vô thức. Khi gặp ai đó có quan niệm khác về những nét văn hoá vô hình này, chúng ta thường không xem hành vi của họ như một đặc tính thuộc về văn hoá.
Sự khác biệt về văn hoá vô hình có thể gây nên vấn đề cho các mối quan hệ đa văn hoá. Mẫu thuẫn xảy ra khi chúng ta không coi hành vi của người khác là khác biệt văn hoá mà là vấn đề quan điểm cá nhân. Chúng ta dễ hiểu nhầm cách hành xử và đổ lỗi cho họ, hay phán xét ý định và khả năng của họ mà không nhận ra đó là do khác biệt văn hoá chứ không phải cá nhân.
Các cơ quan tổ chức chính quy, như trường học, bệnh viện, nơi làm việc, chính phủ và hệ thống pháp lý là những nơi quy tụ những nét khác biệt vô hình về văn hoá. Những khác biệt này càng dễ nhận thấy, hiểu nhầm càng ít. Ví dụ, nếu tại toà án ta gặp một người mặc đồ kì quái, nói ngôn ngữ khác và đem theo đồ ăn lạ, chúng ta sẽ không cho là mình hiểu được cảm xúc và suy nghĩ của anh ta hay ngược lại. Nhưng nếu thấy một người ăn mặc giống mình, nói chung ngôn ngữ, và trông có vẻ không khác người, chúng ta sẽ không nhìn ra được sự khác biệt vô hình trong văn hoá. Từ đó, hiểu nhầm có thể xảy ra.