The principle of use and disuse states that those parts of organisms’ bodies that are used grow larger. Those parts that are not tend to whither away. It is an observed fact that when you exercise particular muscles, they grow. Those that are never used diminish. By examining a man’s body, we can tell which muscles he uses and which he does not. We may even be able to guess his profession or his recreation. Enthusiasts of “body-building” cult make use of the principle of use and disuse to build their bodies, almost like a piece of sculpture, into whatever unnatural shape is demanded by fashion in this peculiar minority culture. Muscles are not the only parts of the body that respond to use in this kind of way. Walk barefoot and you acquire harder skin on your soles. It is easy to tell a farmer from a bank teller by looking at their hands alone. The farmer’s hands are horny, hardened by long exposure to rough work. The teller’s hands are relatively soft. The principle of use and disuse enable animals to become better at the job of surviving in their world, progressively better during their lifetime as a result of living in that world. Humans, through direct exposure to sun light, or lack of it, develop a skin color which equips them better to survive in the particular local conditions. Too much sunlight is dangerous. Enthusiastic sunbathers with very fair skins are susceptible to skin cancer. Too little sunlight, on the other hand, leads to vitamin-D deficiency and rickets. The brown pigment melanin which is synthesized under the influence of sunlight make a screen to protect the underlying tissues from the harmful effects of further sunlight. If a suntanned person moves to a less sunny climate, the melanin disappears, and the body is able to benefit from what little sun there is. This can be represented as an instance of the principle use and disuse: skin goes brown when it is used, and fades to white when it is not.

Bài Dịch gợi ý:

Nguyên lý sử dụng và không sử dụng nói rằng những phần cơ thể sinh vật mà được sử dụng thì phát triển lớn hơn. Những phần không (sử dụng) thì có xu hướng co lại. Đó là một thực tế quan sát thấy rằng khi bạn tập luyện cơ bắp riêng biệt, chúng sẽ phát triển. Những cái mà không bao giờ được dùng thì sẽ thu nhỏ lại. Bằng cách kiểm tra cơ thể của một người đàn ông, chúng ta có thể nói ra được cơ bắp nào ông ta sử dụng và cơ bắp nào ông ta không sử dụng.
Chúng ta thậm chí có thể đoán nghề nghiệp hay hình thức tiêu khiển của ông ấy. Những người say mê tập thể hình tận dụng nguyên lý sử dụng và không sử dụng để “xây dựng” cơ thể họ, giống như một mảnh điêu khắc, vào bất cứ hình dạng không tự nhiên nào được yêu cầu bởi thời trang trong văn hóa thiểu số đặc biệt này. Cơ bắp không phải là phần duy nhất của cơ thể mà phản ứng lại để áp dụng cách này. Việc Đi chân đất và bạn có được làn da thô ráp hơn trên gan bàn chân. Rất dễ dàng để nói lên từ một nông dân đến một nhân viên giao dịch ngân hàng bằng cách nhìn vào bàn tay của họ. Bàn tay của người nông dân thì bị chai, cứng đi vì tiếp xúc lâu với công việc thô ráp. Bàn tay của nhân viên giao dịch là tương đối mềm. Nguyên lý sử dụng và không sử dụng cho phép động vật thích ứng tốt hơn với việc sống sót trong thế giới của chúng, và như là một hệ quả, dần dần tốt hơn trong cả cuộc đời của chúng với việc sống trong thế giới đó. Con người, thông qua tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng mặt trời, hoặc thiếu nó, phát triển một màu da mà trang bị cho con người sống tốt hơn để tồn tại trong điều kiện khu vực cụ thể. Quá nhiều ánh sáng mặt trời là nguy hiểm. tắm nắng nhiều thì dễ bị ung thư da. Mặt khác, Quá ít ánh sáng mặt trời dẫn đến thiếu hụt vitamin D và bệnh còi xương. Các sắc tố melanin màu nâu, được tổng hợp dưới ảnh hương của ánh sáng mặt trời, tạo ra một lớp để bảo vệ các mô cơ bản khỏi những tác hại của ánh nắng. Nếu một người có làn da rám nắng chuyển đến khí hậu ít nắng, melanin biến mất, và cơ thể có thể đc hưởng lợi từ ánh sắng ít ỏi ở đây. Điều này có thể tượng trưng cho một ví dụ của nguyên lý sử dụng và không sử dụng da nâu khi nó “ được dùng” và phai dần sang màu trắng khi không có ánh nắng.

What does the passage mainly discuss?

Đáp án đúng: B

The phrase “whither away” is closest in meaning to:

Đáp án đúng: D

The word “those” refers to …………. .

Đáp án đúng: D

According to the passage, men who body build …………….. .

Đáp án đúng: B

From the passage, it can be inferred that the author views body building ………….

Đáp án đúng: D

The word “horny” is closest in meaning to ……………. .

Đáp án đúng: C

From the passage, it can be inferred that the principle of use and disuse enable organisms to……

Đáp án đúng: A

The author suggests that melanin……………. .

Đáp án đúng: A

In the passage the author mentions sun tanning as an example of …………….. .

Đáp án đúng: C

The word “susceptible” could be best replaced by ………….. .

Đáp án đúng: B