According to paragraph 2, what should parents teach their children through watching sports?
While watching sports on TV, the chances are children will see professional players cheating, having tantrums, fighting, or abusing officials. In addition, it's highly likely that children will be aware of well-known cases of sportspeople being caught using drugs to improve their performance. The danger of all this is that it could give children the idea that winning is all that counts and you should win at all costs. Good behaviour and fair play aren't the message that comes across. Instead, it looks as if cheating and bad behaviour are reasonable ways of getting what you want. This message is further bolstered by the fact that some of these sportspeople acquire enormous fame and wealth, making it seem they are being handsomely rewarded either despite or because of their bad behaviour.
What can parents do about this? They can regard sport on television as an opportunity to discuss attitudes and behaviour with their children. When watching sports together, if parents see a player swearing at the referee, they can get the child's opinion on that behaviour and discuss whether a player's skill is more important than their behaviour. Ask what the child thinks the player's contribution to the team is. Point out that no player can win a team game on their own, so it's important for members to work well together.
Another thing to focus on is what the commentators say. Do they frown on bad behaviour from players, think it's amusing or even consider it's a good thing? What about the officials? If they let players get away with a clear foul, parents can discuss with children whether this is right and what effect it has on the game. Look too at the reactions of coaches and managers. Do they accept losing with good grace or scowl and show a bad attitude? Parents can use this to talk about attitudes to winning and losing and to remind children that both are part of sport.
However, what children learn from watching sports is by no means all negative and parents should make sure they accentuate the positives too. They should emphasise to children the high reputation that well-behaved players have, not just with their teammates but also with spectators and the media. They can focus on the contribution made by such players during a game, discussing how valuable they are in the team. In the interviews after a game, point out to a child that the well-behaved sportspeople don't gloat when they win or sulk when they lose. And parents can stress how well these people conduct themselves in their personal lives and the good work they do for others when not playing. In other words, parents should get their children to focus on the positive role models, rather than the antics of the badly behaved but often more publicized players.
(Trích mã đề 404- Đề thi THPTQG 2018)

According to paragraph 2, what should parents teach their children through watching sports?
A. Cheating is frowned upon by the majority of players.
B. A player's performance is of greater value than his behaviour.
C. Collaboration is fundamental to any team's success.
D. A team with badly-behaved players will not win a game.
Trong khi xem thể thao trên TV, nhiều khả năng là trẻ em sẽ nhìn thấy các VĐV chuyên nghiệp gian lận, nổi giận, đánh nhau hoặc lăng mạ các trọng tài. Ngoài ra, rất có khả năng trẻ em sẽ nhận thức được các trường hợp nổi tiếng của những VĐV thể thao bị bắt gặp sử dụng ma túy để cải thiện thành tích của họ. Điều nguy hiểm của tất cả những điều này là nó có thể mang đến cho trẻ em suy nghĩ rằng chiến thắng là điều quan trọng nhất và bạn nên chiến thắng bằng mọi giá. Hành vi tốt và cách chơi công bằng không còn là thông điệp được truyền tải. Thay vào đó, có vẻ như sự gian lận và hành vi xấu là những cách hợp lý để đạt được những gì bạn muốn. Thông điệp này ngày càng được củng cố bởi thực tế là một số người trong số những VĐV này đạt được danh tiếng lớn và sự giàu có, khiến họ dường như được thưởng xứng đáng mặc dù hoặc bởi vì hành vi xấu của họ.
Cha mẹ có thể làm gì với điều này? Họ có thể coi thể thao trên truyền hình như một cơ hội để thảo luận về thái độ và hành vi với con cái của họ. Khi xem các môn thể thao cùng nhau, nếu cha mẹ thấy một VĐV chửi trọng tài, họ có thể hỏi ý kiến của trẻ về hành vi đó và thảo luận xem kỹ năng của người chơi có quan trọng hơn hành vi của họ không. Hỏi xem đứa trẻ nghĩ gì về sự đóng góp của VĐV đó cho đội của họ. Chỉ ra rằng không có người chơi nào có thể tự mình chiến thắng một trò chơi tập thể, vì vậy điều quan trọng là các thành viên phải hợp tác tốt với nhau.
Một điều khác cần chú ý là những gì các bình luận viên nói. Họ có phản đối với hành vi xấu từ người chơi, nghĩ rằng điều đó thật thú vị hay thậm chí coi đó là một điều tốt? Còn các trọng tài thì sao? Nếu họ để người chơi thoát khỏi một lỗi rõ ràng, cha mẹ có thể thảo luận với trẻ xem điều này có đúng không và nó có ảnh hưởng gì đến trò chơi không. Nhìn vào phản ứng của huấn luyện viên và người quản lý. Họ có chấp nhận thua cuộc với sự ưu đãi đó hay cau có và tỏ thái độ không tốt? Cha mẹ có thể sử dụng điều này để nói về thái độ về việc thắng và thua và để nhắc nhở trẻ rằng cả hai đều là một phần của thể thao.
Tuy nhiên, những gì trẻ học được từ việc xem thể thao không phải là hoàn toàn tiêu cực và cha mẹ nên đảm bảo rằng họ cũng nhấn mạnh những điều tích cực. Họ nên nhấn mạnh cho trẻ em về danh tiếng tốt mà những VĐV có cách cư xử tốt, không chỉ với đồng đội của họ mà còn với khán giả và giới truyền thông. Họ có thể tập trung vào sự đóng góp của những VĐV như vậy trong suốt một trò chơi, thảo luận về việc họ có giá trị như thế nào trong đội. Trong các cuộc phỏng vấn sau một trận đấu, hãy chỉ ra cho một đứa trẻ rằng những VĐV cư xử phải phép không hả hê khi họ chiến thắng hoặc hờn dỗi khi thua. Và cha mẹ có thể nhấn mạnh những người này cư xử tốt như thế nào trong cuộc sống cá nhân của họ và những việc tốt mà họ làm cho người khác khi không chơi thể thao. Nói cách khác, cha mẹ nên cho con cái tập trung vào các mô hình vai trò tích cực, thay vì những trò hề của những người chơi xấu nhưng thường được công khai hơn.

Đáp án C

Theo đoạn 2, bố mẹ nên dạy gì cho con của họ thông qua việc xem chương trình thể thao?
A. Gian lận không được tán thành bởi đa số người chơi
B. Sự thể hiện của người chơi có giá trị lớn hơn hành vi của anh ta
C. Hợp tác là nền tảng cho bất kỳ thành công nào của đội
D. Một đội có những người chơi cư xử tồi sẽ không giành chiến thắng trong một trận đấu
Căn cứ vào thông tin đoạn 2:
Point out that no player can win a team game on their own, so it's important for members to work well together. (Chỉ ra rằng không có người chơi nào có thể một mình chiến thắng một trò chơi đồng đội, vì vậy điều quan trọng là các thành viên phải phối hợp tốt với nhau.)